Tìm hiểu về loại bỏ giác quan Sensory Deprivation trong BDSM
Đã cập nhật: 2 thg 4
Sự thiếu hụt cảm giác hoặc sự cô lập về nhận thức là sự cố ý giảm bớt hoặc loại bỏ các kích thích khỏi một hoặc nhiều giác quan.
Tước đoạt cảm giác là một hình thức chơi cảm giác (sensation play) thường được đưa vào BDSM. Nó liên quan đến việc tước đoạt một hoặc nhiều giác quan của một người, thường là người phục tùng, chẳng hạn như thị giác và thính giác. Điều này không chỉ khiến họ cảm thấy bất lực hơn mà còn khiến các giác quan khác như xúc giác, nhạy cảm hơn với các kích thích. Điều này có thể dẫn đến một trải nghiệm khiêu dâm mãnh liệt.
Bịt mắt để loại bỏ thị giác và nút bịt tai giúp loại bỏ thính giác là hai trong số những dụng cụ phổ biến nhất được sử dụng trong sensory deprivation. Một khi kẻ thống trị loại bỏ các giác quan của người phục tùng, họ sẽ tập trung vào việc tăng cường mọi giác quan còn lại. Ví dụ: kẻ thống trị đã loại bỏ giác quan thị giác và thính giác của người phục tùng có thể trêu chọc và tra tấn cơ thể người phục tùng bằng cách sử dụng các đạo cụ như đá lạnh, lông vũ, bánh xe lăn kim Wartenberg, roi, sáp nóng và đồ chơi tình dục. Người phục tùng tập trung vào cảm giác của những vật dụng này trên cơ thể họ, vì họ không bị phân tâm bởi những gì họ nhìn thấy hoặc nghe thấy. Một người phục tùng vẫn còn thính giác có thể tập trung vào giọng nói của kẻ thống trị trong suốt thời gian thiếu giác quan. Người thống trị cũng có thể thắp nến thơm để khơi dậy khứu giác của người phục tùng. Trò chơi với đồ ăn (food play) có thể kích thích vị giác của người phục tùng.
Sensory deprivation thường tập trung vào việc nâng cao cảm giác chạm bằng cách loại bỏ các giác quan khác. Tuy nhiên, một số kẻ thống trị cố gắng loại bỏ tất cả các giác quan của đối tác, bao gồm cả xúc giác. Vì sự đụng chạm rất quan trọng trong trải nghiệm tình dục nên việc loại bỏ nó có thể khiến những người phục tùng đánh giá cao các giác quan khác của họ hơn. Họ cũng có thể phản ứng nhanh hơn khi chạm vào khi nó trở thành một phần của trò chơi tình dục trở lại. Những người phục tùng có thể được thông báo rằng họ không được chạm vào người thống trị hoặc chính họ. Kẻ thống trị có thể lảng vảng gần gũi với người phục tùng, cám dỗ họ, hoặc thủ dâm trước mặt người phục tùng đang theo dõi. Sử dụng găng tay trói và bộ quần áo bó sát toàn thân cũng giúp loại bỏ sự đụng chạm trong thời gian bị thiếu cảm giác.
Thông tin thêm về sự thiếu hụt cảm giác (sensory deprivation)
Sự thiếu hụt cảm giác hình thành dựa trên hoạt động chơi cảm giác (sensory play) nhưng lại đưa nó đến một mức độ cực đoan hơn. Giống như sensory play, sự thiếu hụt cảm giác sẽ nâng cao các giác quan sẵn có để khiến màn dạo đầu và quan hệ tình dục trở nên ly kỳ hơn. Tuy nhiên, trong quá trình thiếu hụt giác quan, kẻ thống trị không chỉ thao túng trải nghiệm giác quan của những người phục tùng mà còn từ chối quyền sử dụng một hoặc nhiều giác quan của những người phục tùng. Điều này làm cho việc thiếu hụt giác quan đòi hỏi nhiều về mặt tâm lý hơn so với việc chơi đùa về giác quan. Kẻ thống trị có nhiều quyền lực hơn, và ngược lại, kẻ phục tùng dễ bị tổn thương hơn nhiều. Đó là lý do tại sao điều quan trọng đối với những người phục tùng là chỉ tham gia vào sensory deprivation với người thống trị mà họ tin tưởng.
Mặc dù những người phục tùng cần phải tin tưởng vào người thống trị của mình, nhưng việc tước đoạt cảm giác là một lựa chọn tốt cho những người phục tùng mới muốn kiểm tra giới hạn của họ. Đó là vì sensory deprivation ít gây đau đớn hơn nhiều hoạt động BDSM. Đó có thể là một cách tốt để những người phục tùng và thống trị làm sâu sắc thêm mối quan hệ của họ mà không đẩy người phục tùng ra ngoài vùng thoải mái về thể chất của họ. Những người đang thử nghiệm việc tước đoạt giác quan nên bắt đầu từ từ, ban đầu chỉ tước bỏ một giác quan trước khi tăng cường trò chơi theo thời gian. Bịt mắt khi chơi là bước đầu tiên tuyệt vời để thử sensory deprivation.
Sự thiếu hụt cảm giác có thể dễ dàng trở thành một phần của cảnh mất nhân tính vì nó hạn chế các chức năng cơ bản và khả năng tương tác. Cực đoan hơn là đổi chiếc khăn bịt mắt thành một chiếc mũ trùm đầu có thể tước đoạt thị giác của những người phục tùng. Nếu không có bất kỳ giác quan hoạt động nào, một người phục tùng có thể tỏ ra kém cỏi hơn con người. Điều này có thể mạnh mẽ và đầy thách thức, vì vậy những người thống trị chỉ nên thử điều này sau khi đã thảo luận về giới hạn cứng (hard limits) của người phục tùng.
Nhiều kẻ thống trị cũng muốn hạn chế khả năng phát ngôn của người phục tùng trong sensory deprivation. Những chiếc gag bịt miệng có thể làm được điều này, nhưng chỉ cần nhét một đôi tất hoặc quần lót vào miệng của người phục tùng cũng sẽ là một sự thay thế hay và tiện lợi nếu không có gags.
Việc mất đi các giác quan đòi hỏi phải hết sức cẩn thận vì việc loại bỏ các giác quan có thể gây nguy hiểm. Ví dụ, dây trói ngăn người phục tùng chạm vào mình có thể ảnh hưởng đến quá trình lưu thông. Một số bộ đồ giảm cảm giác có thể gây ngạt thở. Những bộ quần áo này thường được làm bằng mủ cao su (latex), có thể gây dị ứng. Người thống trị nên giám sát người phục tùng một cách cẩn thận để đảm bảo rằng họ được an toàn trong suốt quá trình chơi trò chơi thiếu cảm giác. Người phục tùng nên sử dụng mật khẩu hoặc hành động/tín hiệu an toàn nếu họ muốn trò chơi dừng lại. Tuy nhiên, người thống trị cũng nên chú ý và ngừng chơi nếu sự an toàn về tinh thần hoặc thể chất của người phục tùng bị tổn hại.
Comments